Các nhà khảo cổ học đã có một phát hiện đáng chú ý tại nghĩa địa Adaiima ở Ai Cập, gần sông Nile, khi họ tìm thấy một thi thể thiếu nữ bị chặt tay và được chôn cất theo hướng sao Sirius. Thi thể này được xác định có niên đại từ khoảng 3300 đến 2700 trước Công nguyên. Việc khám phá ra thi thể này đã cung cấp những thông tin quý giá về phong tục tang lễ và tín ngưỡng tâm linh của người Ai Cập cổ đại.

Thi thể của thiếu nữ này bị chặt tay sau khi chết, với bằng chứng cho thấy có thể đã sử dụng rìu làm công cụ. Các bó cơ có thể đã bị cắt bằng lưỡi dao đá lửa. Tuy nhiên, điều đáng chú ý là thi thể được sắp xếp một cách khéo léo để trông gần như nguyên vẹn, với bàn tay được đặt cạnh cẳng tay. Sự sắp xếp này cho thấy sự quan tâm đến việc trình bày thi thể một cách tôn trọng và theo một thứ tự nhất định.

Một yếu tố quan trọng khác của việc chôn cất này là hướng của thi thể và quan tài. Thi thể của thiếu nữ được đặt theo hướng thẳng hàng với mặt trời lặn trong ngày đông chí. Đồng thời, quan tài được hướng về phía sao Sirius mọc, ngôi sao sáng nhất trên bầu trời. Sao Sirius đã từng là một yếu tố quan trọng trong tín ngưỡng của người Ai Cập cổ đại, thường được liên kết với các nghi lễ và huyền thoại liên quan đến cái chết và sự tái sinh.
Các chuyên gia tin rằng việc chôn cất này có thể đại diện cho dấu hiệu sớm nhất của thần thoại Osiris và Isis. Trong thần thoại này, nữ thần Isis được cho là đã ráp lại các phần cơ thể bị chặt của Osiris dưới ánh sao Sirius. Điều này tượng trưng cho chu kỳ của cái chết và sự tái sinh, cũng như sự thiết lập của trật tự vũ trụ. Phát hiện này do đó không chỉ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về phong tục tang lễ của người Ai Cập cổ đại mà còn cung cấp cái nhìn sâu sắc về sự phát triển của hệ thống tín ngưỡng và biểu tượng tâm linh trong nền văn minh này.
Ngoài ra, phát hiện này cũng cho thấy sự chuyển biến lâu dài trong phong tục tang lễ của người Ai Cập cổ đại. Sự xuất hiện của việc chôn cất theo hướng sao Sirius và các yếu tố tâm linh khác cho thấy sự phân hóa xã hội và sự xuất hiện của hệ thống thứ bậc xã hội trong thời kỳ đó. Việc nghiên cứu các thi thể và phong tục tang lễ đã bị thay đổi đáng kể qua thời gian, phản ánh sự thay đổi trong tư duy và tín ngưỡng của con người.
Thông tin chi tiết về phát hiện này và ý nghĩa của nó trong bối cảnh khảo cổ học và nghiên cứu về Ai Cập cổ đại vẫn đang được các chuyên gia phân tích và đánh giá. Tuy nhiên, rõ ràng rằng phát hiện này đã mở ra một trang mới trong việc tìm hiểu về văn hóa và tín ngưỡng của một trong những nền văn minh lâu đời và phong phú nhất trên thế giới.